[Couleuria] - CHỒN TIÊN SI TÌNH - Chương 1 – Cây cù tùng ba ngàn hai trăm năm tuổi

, 0 phản hồi

Labels: ,



Mất đi những đứa con sau cơn giông tố, đất mẹ lại ngậm ngùi ẩn mình trong lớp tuyết lạnh ngày đông. Cây lại lần nữa phải chịu đựng cái lạnh rét cứa lấy thân già. Những dòng nhựa như bị nghẹn lại giữa từng thứa gỗ, thân cây khô khốc đói khổ, nó đau đớn nhìn những chiếc lá lìa cành rồi ngủ thiếp đi trong cái lạnh và đói.




Bàn tay thon dài vuốt lên mặt hồ sen, nương theo từng con sóng hình ảnh dần hiện rõ lên trên mặt nước.

Một cánh rừng bạt ngàn tắm mình trong ánh nắng vàng rực rỡ, những thân cây vươn thẳng như muốn chọc thủng cả trời xanh.

Trung tâm của cánh rừng chính là một cây cù tùng già ba ngàn hai trăm năm tuổi, tựa như một vị trưởng lão của rừng già, thân cây to chín mét, chiều cao không thể nào đếm hết, vươn mình vượt qua muôn vạn vạn cây khác để rồi cô độc một mình trên đỉnh cao của trời đất.

Vị lão làng này đã sánh vai cùng khu rừng qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, những vết tích đó vẫn còn lưu lại trên tấm thân già cỗi của ông ta, muôn vàn vết hằn, sạm, rêu phong phủ đỗ trên thân cây, hàng ngàn vết cắt do sự thất thường của trời đất, để rồi sau đó vô số lần thân cây hồi phục trên các vết thương cũ, đó là chứng tích, là niềm tự hào và cũng là điều để ông cao ngạo giữa khu rừng già này.

Không rõ là vì muốn tỏ ra tôn kính hay vì e sợ sự uy nghiêm của vị lão làng này mà tất thảy những cây khác đều sinh trưởng cách xa ông ta đến hàng chục mét. Chính vì thế mà quanh cây lúc nào cũng được tắm mình trong ánh nắng mặt trời vĩ đại. 

Nếu có ai đó đi lạc vào khu rừng này, sẽ dễ dàng xác định phương hướng khi dựa vào vị trí của cây cù tùng già này, vào ban ngày lẫn ban đêm. Trong bóng tối, dưới ánh trăng hay ánh sao mờ ảo, thân cây nổi bật giữa bầu trời đêm đen. Nhưng đó vẫn chưa phải là lý do chính, ngay cả khi không có trăng lẫn sao người ta vẫn có thể xác định được phương hướng, dựa vào thứ ánh sáng trắng dịu toả ra từ thân cây già này.

Vốn dĩ đối với những cây cù tùng già có linh tính như thế này, sau ngần ấy năm tu luyện hấp thu tinh hoa của nhật nguyệt, nhất nhất đều có thể biến thân thành người, có kẻ lại đã thành thần tiên. Nhưng đối với cây cù tùng già này, đó lại là một chuyện ngoại lệ, với ngần ấy năm, nó vẫn chỉ là một cây cù tùng bình thường, chẳng hề cảm nhận thấy chút hơi tức nào của linh khí, cứ như một đống gỗ vô tri vô giác. Tuy nhiên, trong cái thứ vô tri vô giác đó lại chứa đựng hơi tức của thần tiên, mà lại không phải là thần tiên bình thường.

Ngày ngày tháng tháng, thân cây chịu đựng cái nắng oi bức của ngày hè, từng thớ gỗ trên thân cây như muốn rơi hẳn ra ngoài vì khô cằn nứt nẻ, thân cây co quắp lại, rễ cố vươn dài ra để hút lấy những giọt nước ít ỏi còn sót lại của mùa xuân. Rồi lại hân hoan chào đón cái mát mẻ no đủ từ những giọt nước tinh khiết mát rượi từ mưa, những giọt nước chảy dọc theo từng thớ gỗ là những dòng nhựa căng đầy dưỡng chất từ đất mẹ. Cây tựa như một chiếc cầu nối liền giữa đất mẹ bao la với bầu trời vĩ đại. Là một minh chứng cho sự giao kết của đất và trời. 

Những hạt bụi vô tình bị gió cuốn đi vướng vào thân cây, lá cây; giờ đây trượt theo từng giọt nước mưa vui vẻ trở về với đất mẹ. Nhưng thỉnh thoảng lại khóc thét lên khi bị những cơn bão cuốn đi đến tận chân trời xa xăm. Cây đã chứng kiến tất cả, nó biết gió đã cuốn bọn họ đi đến đâu và nó cũng biết quanh nó có những ai đã được gió mang đến. Nó quen dần với tất cả bọn họ và những điều đã xảy ra. Nó đã thấy những điều đó là bình thường.

Mất đi những đứa con sau cơn giông tố, đất mẹ lại ngậm ngùi ẩn mình trong lớp tuyết lạnh ngày đông. Cây lại lần nữa phải chịu đựng cái lạnh rét cứa lấy thân già. Những dòng nhựa như bị nghẹn lại giữa từng thứa gỗ, thân cây khô khốc đói khổ, nó đau đớn nhìn những chiếc lá lìa cành rồi ngủ thiếp đi trong cái lạnh và đói.

Khi được nắng mai của mùa xuân sưởi ấm, thân già dần dần bừng tỉnh, những chồi non từ bên trong sẵn sàng vươn ra qua từng khe hở để tham lam đón lấy ánh nắng ấm áp. 

Tất cả mọi thứ xoay vần xung quanh cây tùng già như thế, mọi thứ đều chuyển động, nhìn bề ngoài có vẻ như chẳng có gì nhưng thật sự cây tùng đã phải đấu tranh bằng cả sức mình để có thể sống được đến ngần ấy năm giữa trời đất. Có lẽ thứ thật sự im lặng đó chính là cái đang nằm trong thứ ánh sáng trắng kia, nó đã ở đó cả ngàn năm nay, lặng lẽ.

0 Response to "[Couleuria] - CHỒN TIÊN SI TÌNH - Chương 1 – Cây cù tùng ba ngàn hai trăm năm tuổi"

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

    Music Box

    Chatbox

    Labels

    Popular Posts

    Copyright by Couleuria Studio. Được tạo bởi Blogger.

    Membres