[Couleuria] NHẬT KÝ MÈO SÁT THỦ - CHƯƠNG 4 - THỨ NĂM
Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012 20:51 , 0 phản hồi
Labels: Anne Fine , Book
NHẬT KÝ MÈO SÁT THỦ
Anne Fine
Chương 4 – Thứ năm
Được. Tôi sẽ cố giải
thích cho các bạn về việc con thỏ. Để bắt đầu, tôi nghĩ rằng không có ai đánh giá
cao cái việc tôi đã thành công khi chui lọt được qua cái lỗ mèo. Điều đó quá hiển nhiên. Tôi có thể nói cho các bạn
về điều đó, nó làm tôi mất gần một tiếng đồng hồ để có thể chui lọt qua cái lỗ
nhỏ xíu này. Cái con thỏ này thật to béo. Như là một con heo hơn là một con thỏ, nếu các bạn muốn biết ý
kiến của tôi.
Tất cả chuyện này đều
không có gì thú vị cả. Chúng đang trở nên điên khùng.
– Đó là Thumper ! Ellie la
lên. Thumper ở kế bên kìa!
– Không
thể nào ! bố của Ellie nói quá lên. Bây giờ chúng ta gặp một vấn đề nan giải đây.
Chúng
ta có thể làm gì được đây ? mẹ của Ellie nhìn chăm chú và nói :
– Làm sao một con mèo có thể
gây ra một chuyện như thế chứ ? Dù
sao, đó vẫn không phải là một con chim nhỏ, một con chuột, hay một cái gì em biết !
Con thỏ này to đùng như Tuffy vậy. Bọn chúng nặng bằng một tấn đó.
Cám ơn, rất dễ thương.
Hãy nhìn xem họ là những người trong gia
đình tôi. Dù sao… thì là gia đình của
Ellie. Nhưng mà mọi người nên hiểu những gì tôi muốn nói đó.
Và Ellie, dĩ nhiên rồi, gần
như đang căng thẳng cực kỳ. Tức điên lên.
– Kinh khủng quá. Khủng khiếp, con không thể nghĩ là Tuffy
đã làm một chuyện như thế. Thumper đã ở nhà bên cạnh từ năm này sang năm khác.
Hiển nhiên, Thumper là một
người bạn. Tôi biết rõ điều đó chứ.
Cô ta quay về phía tôi.
– Tuffy ! Chuyện này không
thể kéo dài thêm được nữa. Chú thỏ đáng thương tội nghiệp này. Nhìn nó kìa.
Và Thumper có hơi lộn xộn,
tôi nhận ra điều đó. Bùn và cỏ, quả thật. Cũng có một đống những cành cây nhỏ
và những thứ gì đó cắm trong bộ lông mao của hắn. Và có một vệt mỡ trên một cái
lỗ tai. Nhưng không có kẻ nào, sau khi đã bị kéo qua khu vườn, một hàng rào, một
cái vườn khác và kết thúc trong một cái lỗ mèo vừa mới tẩm dầu, còn mang một
cái dáng vẻ ăn diện bảnh bao được cả.
Dù sao thì Thumper chẳng
còn làm ra vẻ như hắn thường có. Hắn
đã chết rồi.
Tuy nhiên, điều đó dĩ
nhiên lại làm phiền người khác. Điều đó vô
cùng phiền phức cho người khác.
– Chúng ta làm gì đây ?
– Thật khủng khiếp, hàng
xóm sẽ không còn nói chuyện nữa với chúng ta.
– Chúng ta phải nghĩ ra
cách gì đó đi.
Và họ đã tìm ra. Tôi phải
nói rằng kế hoạch của họ thật hoàn hảo, về mọi mặt. Đầu tiên, bố của Ellie lấy
một cái xô nước, đổ đầy nước nóng có xà phòng. Ông ta ném cho tôi một cái liếc
mắt, để tôi cảm thấy tội lỗi vì đã làm ông ấy nhúng tay vào xà phòng hai lần
trong cùng một tuần. Tôi hài lòng bồi cho ông ấy một ánh mắt « tôi-chẳng-xúc-động-chút-nào ».
Kế đến, mẹ của Ellie đã
nhúng Thumper vào trong xô nước, tắm rửa sạch sẽ cho hắn. Nước có màu hạt dẻ,
khá chướng mắt. Không xa lạ gì với mấy cái thứ bùn đất này. Sau đó, có vẻ điên tiết,
như thể đều là lỗi của tôi, họ mang hắn vào bồn rửa bát và lại bắt đầu nhúng hắn
vào nước xà phòng.
Dĩ nhiên, Ellie lúc nào
cũng mít ướt.
– Dừng lại một chút đi,
Ellie à, mẹ của cô ta nói. Đầu mẹ bắt đầu đau rồi đây. Tốt hơn hết là đi tìm
máy sấy tóc đi, nếu như con muốn tỏ ra có ích.
Vì vậy, Ellie đã bị kéo đến
tận gác, vẫn còn tiếp tục rống lên. Tôi đã yên vị trên tủ bếp để nhìn bọn họ.
Khi họ giải quyết xong
Thumper, họ lại nhúng hắn một lần nữa vào xô.
Hai tiếng nữa, hắn thật sự
không còn là hắn nữa. Hắn vô cùng ghét mấy cái đồ trang điểm này.
Và cuối cùng, nước đã
nhạt màu đi, họ mang hắn ra và vắt nước.
Sau đó, bọn họ để nó trên
một tấm báo và đưa máy sấy tóc cho Ellie.
– Bây giờ tới lượt con. Chải
cho nó đẹp ra đi.
Đó là những gì cô ta đã
làm, tin tôi đi. Ellie có thể trở thành một tay cừ khôi về làm tóc đấy, để xem đường
chải của cô ấy ra sao. Tôi phải công nhận rằng chưa bao giờ Thumper được xem là
đẹp cả. Mặc dù hắn đã ở trong cái chuồng thỏ bên cạnh từ mấy năm nay và tôi
thấy hắn suốt ngày.
– Chào Thump.
Tôi lúc nào cũng ra dấu bằng
đầu với hắn khi tôi đi chơi trên bãi cỏ để kiểm tra những chiếc bát đựng thức
ăn, ở đoạn sau con đường.
– Chào, Tuff, hắn đáp lại
tôi vừa nhăn mũi lại.
Ừ, chúng tôi là chiến hữu.
Chúng tôi là bạn. Và vì thế mà tôi vô cùng thích thú khi thấy hắn bị Ellie
trang điểm kỹ càng và trở nên duyên dáng.
Thật lộng lẫy.
– Và bây giờ thì sao ?
bố của Ellie hỏi.
Vì thế, mẹ của Ellie đã
ném cho ông ta một trong những ánh mắt - kiểu ánh mắt mà tôi thường làm, nhưng
còn có chút gì đó tử tế hơn.
– A, không ! ông ta
năn nỉ bà ấy. Không phải anh. Không, không, không.
– Là anh hay em. Và em thấy mình không tiện chút nào, phải không ?
– Tại sao không tiện chứ ? Em
mỏng manh hơn anh mà. Em có thể dễ dàng trượt qua hàng rào mà.
Nhờ
thế mà tôi đã hiểu những gì họ đang nghĩ trong đầu. Nhưng tôi có thể nói gì hay
ho đây ? Làm sao ngăn họ lại ư ? Giải thích với họ ư ?
Tôi
không thể làm được gì cả. Tôi chỉ là một con mèo mà thôi.
Vì thế nên tôi cứ trơ mắt
ra mà nhìn.
0 Response to "[Couleuria] NHẬT KÝ MÈO SÁT THỦ - CHƯƠNG 4 - THỨ NĂM"
Đăng nhận xét