[Couleuria] - ENDER'S GAME - CHƯƠNG 11.2 - VENI VIDI VICI

, 0 phản hồi

Labels: , ,

CHƯƠNG 11.2 - VENI VIDI VICI


"Chúng ta có trận đấu với quân đoàn Thỏ lúc 0700. Tôi muốn chúng ta khởi động trong môi trường trọng lực và sẵn sàng đi ngay. Cởi đồ và tập thể dục nào. Mang theo đồ sáng của các cậu và chúng ta sẽ đến phòng thi đấu từ nơi đó."





---------------------------------||---------------------------------

Ender đã sẵn sàng trong bộ đồ sáng của quân đoàn Rồng khi đèn bật trở lại. Cậu chạy xuống hành lang ngay lập tức, và vào lúc 0601 cậu đã đứng ở cửa trại lính của mình.


"Chúng ta có trận đấu với quân đoàn Thỏ lúc 0700. Tôi muốn chúng ta khởi động trong môi trường trọng lực và sẵn sàng đi ngay. Cởi đồ và tập thể dục nào. Mang theo đồ sáng của các cậu và chúng ta sẽ đến phòng thi đấu từ nơi đó."



"Vậy còn bữa sáng?"



"Tôi không muốn có người nào nôn ra trong phòng thi đấu."



"Chí ít chúng tôi có thể đi ngoài trước chứ?"



"Không nhiều hơn một đề ca lít."



Bọn họ cười phá lên. Những người không ngủ trần cởi đồ; mọi người bọc theo bộ đồ sáng của họ và chạy bộ theo Ender qua các hành lang đến phòng tập thể dục. Cậu bắt họ chạy vượt chướng ngại hai lần, rồi chia bọn họ ra thành một nhóm xoay trên bước chân nặng nề, tấm đệm, và trên băng ghế. "Đừng dùng quá nhiều sức, chỉ cần đánh thức các cậu dậy thôi." Cậu không cần lo lắng về việc bị kiệt sức. Bọn họ đều đang ở tình trạng tốt, nhanh nhẹn lẹ làng, và trên hết chính là đang háo hức cho trận đấu sắp diễn ra. Một vài người bọn họ bắt đầu tự phát vật lộn với nhau - phòng tập thể dục, thay vì đang chán ngắt, bỗng chốc trở nên vui vẻ, vì trận đấu sắp diễn ra. Sự tự tin của bọn họ chính là niềm tin tưởng tột của những người đó, những người chưa từng bao giờ tham gia thi đấu, và đang nghĩ họ đã sẵn sàng. À, vì sao bọn họ không được nghĩ thế chứ? Bọn họ có thể chứ. Và tôi cũng thế.



Lúc 0640 cậu để bọn họ thay đồ. Cậu đã nói chuyện với các tiểu đoàn trưởng và phụ tá của bọn họ khi họ đã thay xong.



"Quân đoàn Thỏ hầu như là các người lính cũ, nhưng Carn Carby đã trở thành chỉ huy của bọn họ chỉ mới năm tháng vừa qua, và tôi chưa từng thi đấu với bọn họ dưới thời của cậu ta. Cậu ta là một người lính khá giỏi đấy, và Thỏ đã làm rất tốt trên bảng xếp hạng hàng mấy năm qua. Nhưng tôi mong muốn nhìn thấy các đội hình, và vì thế tôi không lo lắng."



Lúc 0650 cậu để tất cả bọn họ nằm trên nệm và thư giãn. Rồi sau đó, lúc 0656, cậu ra lệnh cho bọn họ đứng dậy và bọn họ chạy bộ dọc theo hành lang đến phòng thi đấu, Ender đôi lúc nhảy lên để chạm vào trần nhà. Tất cả đám con trai đều nhảy để chạm cùng một chỗ trên trần nhà. Dải màu của họ dẫn họ về bên trái; Quân đoàn Thỏ đã sẵn sàng băng qua bên phải. Và lúc 0658 bọn họ đã đến cổng phòng thi đấu.



Các quân đoàn xếp thành năm hàng. A và F sẵn sàng chiếm các tay cầm bên hông và tung người ra hướng thẳng về các bên. B và C xếp hàng để chiếm lấy các tay cầm trên hai trần song song và tung người lên trên vào trong môi trường không trọng lực. Tiểu đoàn C đã sẵn sàng để đập lên ngưỡng cửa và búng người xuống dưới. 



Trên, dưới, phải, trái; Ender đứng ở trước, giữa các hàng để cậu không cản lối và định hướng lại cho bọn họ. 



"Đâu là cổng địch?"



Dưới, tất cả bọn họ đều nói, cười phá lên. Và trong giây phút đó, trên trở thành bắc, dưới trở thành nam, còn trái phải trở thành đông tây.



Bức tường màu xám phía trước bọn họ biến mất, và căn phòng thi đấu trở nên trong suốt. Đó không phải là một trận đấu bóng tối, nhưng nó cũng không phải là một trận đấu sáng -- ánh sáng chỉ có một nửa, như tinh vân vậy. Ở phía xa, trong ánh sáng mờ nhạt, cậu có thể nhìn thấy cổng địch, bộ đồ sáng của họ đã đổ ra. Ender thấy thích thú trong chốc lát.



Mọi người đã học được bài học sai lầm của Bonzo trong việc dùng sai Ender Wiggin. Tất cả bọn họ đã đánh bại việc nhảy qua cửa ngay lập tức, để mà không có cơ hội nào dành cho việc làm bất kỳ điều gì khác hơn cái tên đội hình bọn họ sẽ dùng đến. Các chỉ huy không có thời gian để suy nghĩ. Vậy, Ender sẽ tận dụng thời gian, và tin vào khả năng chiến đấu của các người lính của mình trong việc đóng băng đôi chân để giữ bọn họ nguyên vẹn khi bọn họ bước ra cửa muộn. 



Ender ước lượng hình dạng của phòng thi đấu. Thần hộ mệnh mở ra mạng lưới của các game sớm, như các khung sắt dành cho trẻ em leo trèo, với bảy hoặc tám ngôi sao phân tán theo mạng lưới. Đã có đủ bọn chúng, và hướng thẳng đủ các vị trí, mà bọn chúng mang một giá trị nào đó. "Mở rộng đến gần các ngôi sao," Ender nói. "C cố trượt trên tường. Nếu thành công, A và F sẽ theo sau. Nếu thất bại, tôi sẽ quyết định từ nơi đây. Tôi sẽ đi cùng với D. Di chuyển."



Tất cả các người lính đã biết những gì đang diễn ra, nhưng các quyết định chiến thuật toàn bộ phụ thuộc vào các tiểu đoàn trưởng. Thậm chí với các chỉ thị của Ender, bọn họ chỉ có mười giây sau đó dành cho việc bước qua cổng. Quân đoàn Thỏ đã sẵn sàng thực hiện vài bước nhảy phức tạp ở cuối vùng của họ. Đối với tất cả các quân đoàn khác mà Ender đã từng thi đấu, cậu bây giờ đang lo lắng về việc có chắc chắn cậu cùng tiểu đoàn của cậu có đi được vào đội hình của họ hay không.  Để thay thế, cậu và tất cả những người của mình chỉ đang nghĩ đến các cách để chạy quanh qua đội hình, làm chủ các ngôi sao cùng các góc phòng, và rồi phá vỡ đội hình của địch thành các khúc vô nghĩa, mà bọn chúng không biết những gì bọn họ đang làm. Thậm chí dưới bốn tuần tập hợp, cách bọn họ đã chiến đấu dường như là cách thông minh duy nhất, cách có khả năng duy nhất. Ender hầu như ngạc nhiên với việc quân đoàn Thỏ đã không biết rằng bọn chúng đã lỗi thời một cách vô vọng. 



Tiểu đoàn C trượt dọc theo tường, lao đi cùng với đầu gối làm giá đỡ đối mặt với địch. Crazy Tom, chỉ huy tiểu đoàn C, hiển nhiên đã ra lệnh cho người của mình đóng băng chân của bọn họ rồi. Đó là một ý nghĩ khá hay trong tình trạng ánh sáng mờ nhạt này, khi mà các bộ đồ sáng của họ trở thành tối đen dù cho bọn chúng đã bị đóng băng đi nữa. Điều đó giúp bọn họ ít bị nhìn thấy.



Ender sẽ khen ngợi cậu ta vì điều này.



Quân đoàn Thỏ có thể quay lại tấn công tiểu đoàn C, nhưng không cho tới khi Crazy Tom cùng những đứa con trai của cậu cắt nhỏ bọn chúng ra, đóng băng hàng tá người của Thỏ trước khi bọn họ rút lui an toàn về sau một ngôi sao. Nhưng đó là một ngôi sao phía sau đội hình của Thỏ, có nghĩa là bọn họ sẽ bị dễ dàng tóm gọn bây giờ.



Han Tzu, thường được gọi là Hot Soup, là chỉ huy của tiểu đoàn D. Cậu ta lướt nhanh chóng dọc theo mép ngôi sao tới nơi Ender đang quỳ. "Vậy còn việc búng ra khỏi bức tường phía bắc và quỳ trên mặc bọn chúng thì sao?"



"Làm nó đi." Ender nói. "Tôi sẽ đưa B về phía nam để vòng ra sau bọn chúng." Rồi cậu hét lên, "A và E làm chậm địch lại!"



Cậu lướt chân hướng thẳng dọc theo ngôi sao, móc bàn chân cậu trên mép, và búng người lên bức tường phía trên, rồi nảy xuống ngôi sao của tiểu đoàn E. Trong chốc lát cậu đang chỉ huy bọn họ xuống tựa vào bức tường phía nam. Bọn họ nảy gần như cùng một lúc và tiến đến phía sau hai ngôi sao mà các người lính của Carn Carby đang phòng thủ. Nó như thể việc cắt miếng bơ bằng dao nóng vậy. Quân đoàn Thỏ đã biến mất, chỉ còn một cú dọn dẹp nhỏ bên trái để thực hiện thôi.



Ender chia tiểu đoàn của cậu thành hai nửa tiểu đoàn để lùng tìm các góc bất kỳ người lính nào của địch đã bị đóng băng hoàn toàn hoặc chỉ đơn thuần là damaged. Trong vòng ba phút, các tiểu đoàn trưởng của cậu báo cáo căn phòng đã được dọn sạch. Chỉ một người bên phía Ender là bị đóng băng hoàn toàn -- một người của tiểu đoàn C, đã gánh chịu sức nặng từ cuộc công kích -- và chỉ có năm bị disabled. Hầu hết đều bị damaged, nhưng những người đó đều bị bắn vào chân và phần nhiều là chính bọn họ tự làm. Nhìn chung, trận đấu đã xong, thậm chí còn hơn cả mong đợi của Ender.



Ender dành cho các tiểu đoàn trưởng đặc ân ở cổng -- bốn chiếc mũ ở bốn góc, và Crazy Tom băng qua cổng. Hầu hết các chỉ huy chọn bất kỳ ai đó còn sót lại để đi qua cổng; thực sự Ender có thể chọn bất kỳ ai đó. Một trận đấu hay.



Ánh đèn thắp sáng khắp phòng, và Thiếu tá Anderson bước ra từ cổng dành cho các giáo viên ở phía nam, cuối căn phòng thi đấu. Ông nhìn có vẻ trang nghiêm khi ông đưa cho Ender chiếc tay cầm của giáo viên, như một lễ nghi dành cho người chiến thắng trận đấu. Ender dĩ nhiên là dùng nó để làm tan băng trên bộ đồ sáng của quân đoàn mình, rồi cậu tập hợp bọn họ thành các tiểu đoàn trước khi làm tan băng cho đối thủ. Chính xác, phong thái của quân đội, đó là những gì cậu muốn khi Carby cùng quân đoàn Thỏ không thể điều khiển cơ thể một lần nữa. Bọn họ có lẽ chửi rủa chúng tôi và nói dối về chúng tôi, nhưng bọn họ sẽ nhớ rằng chúng tôi đã tiêu diệt bọn họ, và mặc kệ những gì họ nói, các người lính khác cùng các chỉ huy khác sẽ thấy điều đó qua đôi mắt của bọn họ; đôi mắt của quân đoàn Thỏ đó, bọn họ sẽ thấy chúng ta qua một đội hình gọn gàng, chiến thắng và hầu như không thiệt hại trong trận đấu đầu tiên của chúng ta. Quân đoàn Rồng sẽ không còn chỉ là một cái tên vô danh lâu nữa đâu.



Carn Carby đến gặp Ender ngay sau khi cậu ta được cởi bỏ lớp băng. Cậu ta mười hai tuổi, hiển nhiên là người đã trở thành chỉ huy vào năm ngoái ở trường. Vì thế cậu ta không tự phụ, như những kẻ thường làm như thế lúc mười một tuổi. Tôi sẽ nhớ điều này, Ender nghĩ, khi tôi bị đánh bại. Để giữ lòng tự trọng, và giành danh dự cho nơi mà nó xứng đáng, để mà việc thất bại không phải là điều ô nhục. Và tôi hi vọng là tôi không cần phải thực hiện điều đó thường xuyên.


Anderson giải tán quân đoàn Rồng sau cuối, sau khi quân đoàn Thỏ đã tan tác đi qua cửa mà đám người của Ender đã bước qua. Rồi Ender dẫn quân đoàn của mình bước qua cổng địch. Ánh sáng chiếu theo đến tận cuối cánh cửa, nhắc bọn họ cách đáp xuống khi bọn họ trở lại môi trường trọng lực. Tất cả bọn họ đều đáp nhẹ nhàng bằng chân của mình, chạy đi. Bọn họ tập hợp ở hành lang. "Đã là 0715," Ender nói,"và có nghĩa là các cậu có mười lăm phút cho bữa sáng trước khi tôi gặp toàn bộ các cậu ở phòng thi đấu cho buổi tập sáng." Cậu có thể nghe thấy bọn họ nói trong thầm lặng rằng, Thôi nào, chúng ta đã thắng rồi, hãy để chúng tôi vui mừng đi. Được rồi, Ender nói, các cậu có thể. "Và các cậu được chỉ huy cho phép ném thức ăn vào nhau trong buổi ăn sáng."

Bọn họ cười phá lên, bọn họ chúc mừng, và rồi cậu giải tán bọn họ và để họ chạy bộ đến trại. Cậu bắt lấy những tiểu đoàn trưởng trên đường ra và bảo bọn họ cậu sẽ không mong ai đến tập luyện tới khi 0745, và buổi tập đó sẽ được kết thúc sớm để đám con trai có thể đi tắm. Nửa tiếng dành cho bữa sáng, và không tắm sau trận đấu -- điều đó vẫn quá bủn xỉn, nhưng điều đó xem chừng khoan dung hơn so với chỉ mười lăm phút. Và Ender thích việc thông báo thêm mười lăm phút nữa do chính các tiểu đoàn trưởng thực hiện. Hãy để đám con trai hiểu rằng sự khoan dung là đến từ các tiểu đoàn trưởng của bọn họ, và sự khắc nghiệt đến từ chỉ huy của bọn họ -- điều đó sẽ gắn kết bọn họ thành các mối thắt nhỏ bền chặt cho kết cấu này.


0 Response to "[Couleuria] - ENDER'S GAME - CHƯƠNG 11.2 - VENI VIDI VICI"

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

    Music Box

    Chatbox

    Labels

    Popular Posts

    Copyright by Couleuria Studio. Được tạo bởi Blogger.

    Membres