[Couleuria] - NGÀY MAI - PHẦN 1 - GẶP GỠ TÌNH CỜ
Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014 01:21 , 0 phản hồi
Labels: Book , Ngày mai
Guillaume Musso
Ngồi ở hàng đầu, Erika Stewart, hai mươi tuổi, đối mặt với vị giáo sư của cô. Từ một giờ trước, cô ấy đã không thành công trong việc làm ông chú ý, nuốt những lời nói của ông, lắc đầu với mỗi nhận xét của ông. Dẫu rằng sự khởi xướng của cô gái trẻ gặp phải sự thờ ơ, vị giáo sư vẫn tạo ra một sự quyến rũ đối với cô mỗi ngày một lớn dần thêm.
---------------------------------||---------------------------------
1
Giữa những bóng ma
Trường đại học Harvard
Cambridge
19 tháng mười hai năm 2011
Hội trường chật kín, nhưng im phăng phắc.
Những chiếc kim trên mặt đồng hồ treo tường cổ kính bằng đồng điểm 14h55. Buổi triết học được giảng dạy bởi Matthew Shapiro sắp kết thúc.
Ngồi ở hàng đầu, Erika Stewart, hai mươi tuổi, đối mặt với vị giáo sư của cô. Từ một giờ trước, cô ấy đã không thành công trong việc làm ông chú ý, nuốt những lời nói của ông, lắc đầu với mỗi nhận xét của ông. Dẫu rằng sự khởi xướng của cô gái trẻ gặp phải sự thờ ơ, vị giáo sư vẫn tạo ra một sự quyến rũ đối với cô mỗi ngày một lớn dần thêm.
Khuôn mặt thiếu niên của ông, tóc ngắn cùng hàm râu mới mọc mang đến một sự quyến rũ không thể chối cãi, đã làm nhiều nữ sinh viên xúc động. Với chiếc quần phai màu, đôi giày ủng bằng da cũ kỹ và chiếc áo cổ tròn, Matthew trông ra vẻ một nghiên cứu sinh hơn nhiều so với các đồng nghiệp với dáng vẻ nghiêm khắc và khắc khổ mà người ta gặp phải trong trường. Nhưng hơn hẳn hình dạng đẹp, đó chính là tài hùng biện tạo nên sự quyến rũ của ông.
Matthew Shapiro là một trong những vị giáo sư nổi tiếng nhất của trường. Từ năm năm nay ông đã giảng dạy ở Cambridge, mỗi năm những buổi dạy của ông đều làm các học viên mới mê đắm. Dựa vào lời truyền miệng, hơn tám trăm sinh viên đã đăng ký trong học kỳ này để theo học giờ của ông, và hiện tại buổi giảng của ông chiếm lấy hội trường lớn nhất của Sever Hall.
TRIẾT HỌC VÔ ÍCH NẾU NÓ KHÔNG XUA ĐI NỖI ĐAU TINH THẦN.
Được viết nắn nót trên bảng, câu nói của Épicure lập thành cột sống bài giảng của Matthew.
Những bài giảng của ông về triết học được cho là gần gũi và không bị vướng vào các khái niệm tối nghĩa. Tất cả những lý luận được mượn từ thực tế. Shapiro bắt đầu mỗi thực tế bằng những bài tham luận xuất phát từ cuộc sống thường ngày của các sinh viên, những vấn đề cụ thể mà họ gặp phải : sợ thi trượt, chia tay một cuộc tình, sự câu thúc từ ánh mắt của những người khác, ý nghĩ dành cho việc nghiên cứu của họ… Một khi những vấn đề được đặt ra, vị giáo sư nhắc đến Platon, Sénèque, Nietzsche hoặc Schopenhauer. Và dựa vào sự sắc sảo trong việc trình bày, những vị vĩ nhân mang đến một ấn tượng của sự rũ bỏ thời gian dành cho các sách vở trong trường đại học để trở thành các người bạn thân thiết và gần gũi, có thể tiêu phí các lời khuyên có ích và an ủi.
Với sự thông minh và hài hước, Matthew cũng đưa vào các bài giảng của mình một mặt lớn nền văn hoá quảng đại. Phim ảnh, bài hát, truyện tranh: tất cả đều là cái cớ cho triết học. Thậm chí các bộ phim truyền hình cũng được thấy trong các bài giảng của ông. Dr House miêu tả cho lý luận thực nghiệm, cuộc đắm tàu trong Lost mang đến một suy nghĩ về bản hợp đồng xã hội, còn như các người quảng cáo thuộc chủ nghĩa sô vanh trong Mad Men mở ra một cánh cửa cho việc nghiên cứu sự phát triển những mối quan hệ giữa nam và nữ.
Nếu triết học thực dụng này đã góp phần biến ông thành một “ngôi sao” của trường, nó cũng đã gây ra nhiều sự ghen ghét và tức tối từ phía các đồng nghiệp, những người nhận thấy nội dung bài giảng của ông chỉ là một sự nông cạn. May thay, việc thi đỗ trong các buổi thi cùng các cuộc thi của các học sinh của Matthew cho đến hiện tại đã mang đến điều lợi cho ông.
Một nhóm sinh viên thậm chí còn quay phim các buổi học của ông và đã đặt nó lên mạng Youtube. Sáng kiến này đã thu hút sự tò mò của một phóng viên tờ Boston Globe, ông ấy đã viết một bài viết. Sau đó được đăng trong New York Times, Shapiro đã được xin viết một bài thể loại triết học “không sách vở”. Thậm chí dĩ nhiên nếu sách được bán ra, vị giáo sư trẻ vẫn không để bị ngất ngây bởi việc nổi danh chớm nở, luôn luôn sẵn lòng đối với các học viên và chăm chút cho sự thành công của họ. Nhưng câu chuyện đẹp đã biết đến lại nổi lên bi kịch. Mùa đông trước, Matthew Shapiro đã mất vị hôn thê của ông trong một tai nạn xe hơi. Một sự biến mất thình lình và tàn nhẫn đã làm ông bị bối rối. Nếu tiếp tục để đảm bảo các bài học, bài giảng làm say lòng người và say lòng đã đánh mất sự nhiệt huyết của nó, điều tạo nên sự đặc biệt của nó.
Erika nhíu mắt để nhìn rõ hơn vị giáo sư. Từ vụ thảm kịch, vài điều đã bị tan vỡ trong Matthew. Những nét tiêu biểu đã bị chai lì đi, ánh mắt của ông đã mất đi ngọn lửa vốn có của nó; đám tang và nỗi buồn mang đến cho ông một vầng tối tăm và u sầu, dẫu thế ông vẫn còn lôi cuốn trong mắt của người nữ sinh trẻ.
Người nữ sinh hạ mi để mặc tiếng nói nghiêm trang mang mình đi và để nó đứng trong hội trường. Một giọng nói đã đánh mất một chút phép màu của nó, nhưng vẫn còn làm yên lòng. Những tia nắng thu mình xuyên qua cửa kính, làm ấm dần căn phòng lớn và làm chói mắt gian giữa. Erika cảm thấy tốt hơn, đu đưa bởi âm sắc làm yên lòng người này.
Nhưng ơn huệ trong thoáng chốc này không kéo dài được lâu. Cô ấy nhảy dựng lên khi nghe tiếng chuông báo kết thúc buổi học. Cô ấy không vội vàng xếp các đồ dùng của mình sau đó đợi khi cả căn phòng đã trở nên vắng để rụt rè tiến đến gần chỗ của Shapiro.
- Cô làm gì ở đây thế, Erika? Matthew ngạc nhiên khi nhìn thấy cô ấy. Cô đã đậu môn này vào năm ngoái rồi. Cô không cần phải tham gia buổi học của tôi nữa đâu.
- Tôi đã đến đây vì câu nói của Helen Rowland mà thầy thường nêu lên.
Matthew nhíu mày ra hiệu không hiểu.
- “Những thứ điên rồ mà người ta nuối tiếc nhất chính là những gì người ta đã không dám mắc phải khi có cơ hội.”
Sau đó cô ấy cố gắng hết sức để giải thích.
- Để không có gì hối tiếc, tôi muốn làm một điều điên rồ. Chính là, thứ bảy tới, chính là ngày sinh nhật của tôi và tôi muốn… Tôi muốn mời thầy đi ăn tối.
Matthew tròn xoe mắt và ngay lập tức có định thuyết phục người học sinh của mình:
- Cô là một cô gái trẻ thông minh, Erika à, vì thế cô đã biết rất rõ rằng có ít nhất hai trăm năm mươi lý do để mà tôi từ chối lời đề nghị của cô.
- Nhưng ông đã muốn điều đó, đúng không nào?
- Xin làm ơn, đừng năn nỉ, ông ngắt lời cô ấy.
Erika cảm thấy sự hổ thẹn dâng lên cả mặt. Cô ấy ấp úng thêm vài từ xin lỗi trước khi rời khỏi phòng.
Matthew mặc áo khoác vào vừa thở dài, buộc lại dây chéo và bước ra ngoài trường.
Phần một
Gặp gỡ tình cờ
Ngày đầu tiên
Giữa những bóng ma
Người ta không phải những kẻ họ thấy trong gương. Người ta là những kẻ đang phản chiếu qua
ánh mắt của người khác.
Tarun J.TEJPAL
Trường đại học Harvard
Cambridge
19 tháng mười hai năm 2011
Hội trường chật kín, nhưng im phăng phắc.
Những chiếc kim trên mặt đồng hồ treo tường cổ kính bằng đồng điểm 14h55. Buổi triết học được giảng dạy bởi Matthew Shapiro sắp kết thúc.
Ngồi ở hàng đầu, Erika Stewart, hai mươi tuổi, đối mặt với vị giáo sư của cô. Từ một giờ trước, cô ấy đã không thành công trong việc làm ông chú ý, nuốt những lời nói của ông, lắc đầu với mỗi nhận xét của ông. Dẫu rằng sự khởi xướng của cô gái trẻ gặp phải sự thờ ơ, vị giáo sư vẫn tạo ra một sự quyến rũ đối với cô mỗi ngày một lớn dần thêm.
Khuôn mặt thiếu niên của ông, tóc ngắn cùng hàm râu mới mọc mang đến một sự quyến rũ không thể chối cãi, đã làm nhiều nữ sinh viên xúc động. Với chiếc quần phai màu, đôi giày ủng bằng da cũ kỹ và chiếc áo cổ tròn, Matthew trông ra vẻ một nghiên cứu sinh hơn nhiều so với các đồng nghiệp với dáng vẻ nghiêm khắc và khắc khổ mà người ta gặp phải trong trường. Nhưng hơn hẳn hình dạng đẹp, đó chính là tài hùng biện tạo nên sự quyến rũ của ông.
Matthew Shapiro là một trong những vị giáo sư nổi tiếng nhất của trường. Từ năm năm nay ông đã giảng dạy ở Cambridge, mỗi năm những buổi dạy của ông đều làm các học viên mới mê đắm. Dựa vào lời truyền miệng, hơn tám trăm sinh viên đã đăng ký trong học kỳ này để theo học giờ của ông, và hiện tại buổi giảng của ông chiếm lấy hội trường lớn nhất của Sever Hall.
TRIẾT HỌC VÔ ÍCH NẾU NÓ KHÔNG XUA ĐI NỖI ĐAU TINH THẦN.
Được viết nắn nót trên bảng, câu nói của Épicure lập thành cột sống bài giảng của Matthew.
Những bài giảng của ông về triết học được cho là gần gũi và không bị vướng vào các khái niệm tối nghĩa. Tất cả những lý luận được mượn từ thực tế. Shapiro bắt đầu mỗi thực tế bằng những bài tham luận xuất phát từ cuộc sống thường ngày của các sinh viên, những vấn đề cụ thể mà họ gặp phải : sợ thi trượt, chia tay một cuộc tình, sự câu thúc từ ánh mắt của những người khác, ý nghĩ dành cho việc nghiên cứu của họ… Một khi những vấn đề được đặt ra, vị giáo sư nhắc đến Platon, Sénèque, Nietzsche hoặc Schopenhauer. Và dựa vào sự sắc sảo trong việc trình bày, những vị vĩ nhân mang đến một ấn tượng của sự rũ bỏ thời gian dành cho các sách vở trong trường đại học để trở thành các người bạn thân thiết và gần gũi, có thể tiêu phí các lời khuyên có ích và an ủi.
Với sự thông minh và hài hước, Matthew cũng đưa vào các bài giảng của mình một mặt lớn nền văn hoá quảng đại. Phim ảnh, bài hát, truyện tranh: tất cả đều là cái cớ cho triết học. Thậm chí các bộ phim truyền hình cũng được thấy trong các bài giảng của ông. Dr House miêu tả cho lý luận thực nghiệm, cuộc đắm tàu trong Lost mang đến một suy nghĩ về bản hợp đồng xã hội, còn như các người quảng cáo thuộc chủ nghĩa sô vanh trong Mad Men mở ra một cánh cửa cho việc nghiên cứu sự phát triển những mối quan hệ giữa nam và nữ.
Nếu triết học thực dụng này đã góp phần biến ông thành một “ngôi sao” của trường, nó cũng đã gây ra nhiều sự ghen ghét và tức tối từ phía các đồng nghiệp, những người nhận thấy nội dung bài giảng của ông chỉ là một sự nông cạn. May thay, việc thi đỗ trong các buổi thi cùng các cuộc thi của các học sinh của Matthew cho đến hiện tại đã mang đến điều lợi cho ông.
Một nhóm sinh viên thậm chí còn quay phim các buổi học của ông và đã đặt nó lên mạng Youtube. Sáng kiến này đã thu hút sự tò mò của một phóng viên tờ Boston Globe, ông ấy đã viết một bài viết. Sau đó được đăng trong New York Times, Shapiro đã được xin viết một bài thể loại triết học “không sách vở”. Thậm chí dĩ nhiên nếu sách được bán ra, vị giáo sư trẻ vẫn không để bị ngất ngây bởi việc nổi danh chớm nở, luôn luôn sẵn lòng đối với các học viên và chăm chút cho sự thành công của họ. Nhưng câu chuyện đẹp đã biết đến lại nổi lên bi kịch. Mùa đông trước, Matthew Shapiro đã mất vị hôn thê của ông trong một tai nạn xe hơi. Một sự biến mất thình lình và tàn nhẫn đã làm ông bị bối rối. Nếu tiếp tục để đảm bảo các bài học, bài giảng làm say lòng người và say lòng đã đánh mất sự nhiệt huyết của nó, điều tạo nên sự đặc biệt của nó.
Erika nhíu mắt để nhìn rõ hơn vị giáo sư. Từ vụ thảm kịch, vài điều đã bị tan vỡ trong Matthew. Những nét tiêu biểu đã bị chai lì đi, ánh mắt của ông đã mất đi ngọn lửa vốn có của nó; đám tang và nỗi buồn mang đến cho ông một vầng tối tăm và u sầu, dẫu thế ông vẫn còn lôi cuốn trong mắt của người nữ sinh trẻ.
Người nữ sinh hạ mi để mặc tiếng nói nghiêm trang mang mình đi và để nó đứng trong hội trường. Một giọng nói đã đánh mất một chút phép màu của nó, nhưng vẫn còn làm yên lòng. Những tia nắng thu mình xuyên qua cửa kính, làm ấm dần căn phòng lớn và làm chói mắt gian giữa. Erika cảm thấy tốt hơn, đu đưa bởi âm sắc làm yên lòng người này.
Nhưng ơn huệ trong thoáng chốc này không kéo dài được lâu. Cô ấy nhảy dựng lên khi nghe tiếng chuông báo kết thúc buổi học. Cô ấy không vội vàng xếp các đồ dùng của mình sau đó đợi khi cả căn phòng đã trở nên vắng để rụt rè tiến đến gần chỗ của Shapiro.
- Cô làm gì ở đây thế, Erika? Matthew ngạc nhiên khi nhìn thấy cô ấy. Cô đã đậu môn này vào năm ngoái rồi. Cô không cần phải tham gia buổi học của tôi nữa đâu.
- Tôi đã đến đây vì câu nói của Helen Rowland mà thầy thường nêu lên.
Matthew nhíu mày ra hiệu không hiểu.
- “Những thứ điên rồ mà người ta nuối tiếc nhất chính là những gì người ta đã không dám mắc phải khi có cơ hội.”
Sau đó cô ấy cố gắng hết sức để giải thích.
- Để không có gì hối tiếc, tôi muốn làm một điều điên rồ. Chính là, thứ bảy tới, chính là ngày sinh nhật của tôi và tôi muốn… Tôi muốn mời thầy đi ăn tối.
Matthew tròn xoe mắt và ngay lập tức có định thuyết phục người học sinh của mình:
- Cô là một cô gái trẻ thông minh, Erika à, vì thế cô đã biết rất rõ rằng có ít nhất hai trăm năm mươi lý do để mà tôi từ chối lời đề nghị của cô.
- Nhưng ông đã muốn điều đó, đúng không nào?
- Xin làm ơn, đừng năn nỉ, ông ngắt lời cô ấy.
Erika cảm thấy sự hổ thẹn dâng lên cả mặt. Cô ấy ấp úng thêm vài từ xin lỗi trước khi rời khỏi phòng.
Matthew mặc áo khoác vào vừa thở dài, buộc lại dây chéo và bước ra ngoài trường.
*
0 Response to "[Couleuria] - NGÀY MAI - PHẦN 1 - GẶP GỠ TÌNH CỜ"
Đăng nhận xét